Nói thật Lâm Hòa Bình xảy ra chuyện này, bác cả Sở kinh ngạc qua đi trong lòng càng thêm khoái ý, nhưng cái chết của Lâm Hòa Bình bắt nguồn từ ngoài ý muốn. Nếu chuyện này có liên quan đến cháu trai và cháu gái của ông ấy, so với lo lắng thì tốt hơn là nói ông ấy sợ hãi hơn một chút.
Bác cả Sở một tay đặt bên cạnh, ngón tay nhẹ nhàng gõ vào mặt bàn, trong phòng lại lâm vào trầm mặc.
Sở Ngu phiền nhất loại tình huống có lời không nói, dùng tràng diện trầm mặc giả vờ, cô quấn chăn từ trên giường ngồi dậy muốn nói chuyện, lại bị anh cả Sở đứng ở bên cạnh ôm đầu một phen ấn trở về.
Sở Giang Sơn ánh mắt thâm trầm nhìn bác cả Sở nói: “Bác cả bác nếu đã điều tra rõ ràng, nên biết Lâm Hòa Bình chết không oan, nếu đã được xác định là “ngoài ý muốn”, vậy hiện tại đến tìm hiểu nguyên nhân “ngoài ý muốn” này, cũng không có ý nghĩa gì. Bác nên rõ ràng, nếu như không phải ngoài ý muốn, đến lúc đó phiền toái cũng không chỉ có một người.”
Trong nháy mắt, tầm mắt bác cả Sở và Sở Ngu đều đặt ở trên người anh ấy. Người ngồi đây cũng không phải là kẻ ngu xuẩn, anh cả Sở lời này tuy rằng nói không thẳng tanh ấy như vậy, nhưng cơ hồ là thừa nhận việc này có liên quan đến mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây