“Tiền của tôi không phải tự nhiên mà có, tôi vay ngân hàng không ít, cứ đợi khi xây xong, tôi nhất định sẽ sắp xếp công việc cho các anh.”
Sao đám đàn ông kia có thể nghe mấy lời thoái thác của cô, họ lần lượt chặn đường cô, tỏ vẻ kiểu gì cũng phải nhận một câu trả lời thỏa đáng.
“Như này.” Kha Mỹ Ngu liếc bọn họ, tha thứ đủ lâu rồi, nên bắt đầu giải quyết thôi.
“Mọi người về thông báo đi, phàm là công nhân làm trong nhà máy hóa chất cũ đều phải đến tập hợp bên sân phía tây nhà máy. Tôi có chuyện muốn thương lượng với mọi người.”
Đán đàn ông anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, chỉ có thể gật đầu đồng ý, sau khi hỏi rõ thời gian thì không cam lòng kéo nhau về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây