“Thực ra nhà máy mới được xây dựng cách đây vài năm, lúc đó náo nhiệt biết chừng nào, bây giờ lại vắng tanh phủ đầy mạng nhện.” Ông cụ xúc động nói.
“Ông là là cựu chiến binh, được tổ chức quan tâm cho ở lại đây trông chừng. Hầu như các nhân viên khác đều phải rời đi trong nước mắt. Haizz, lúc mới đến họ rất háo hức, nhưng không lâu sau đó lại thất nghiệp. Khoảng cách tâm lý này thực sự khiến người ta không thể chịu nổi.
Ông nhận được tin từ tổ chức, nói cháu sẽ tiếp quản nhà máy này, hơn nữa còn có thể thuê lại những nhân viên ban đầu, mọi người biết tin đều vui mừng hớn hở. Nếu không bị lãnh đạo ngăn cản, chắc chắn hôm nay mọi người sẽ tới đón cháu.
Ông cụ cười, những nếp nhăn trên mặt ép vào nhau: “Đồng chí Kha Mỹ Ngu, cháu là hy vọng của bọn ta.”
Kha Mỹ Ngu cười khẽ nói: “Cháu chuẩn bị mở một viện dưỡng lão, lúc đó chắc chắn sẽ cần rất nhiều nhân viên chịu được cực khổ. Thật khó để nói trước họ có đủ tiêu chuẩn cho công việc hay không, hoặc họ có hài lòng với công việc của mình hay không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây