Kha Mỹ Ngu cười gật đầu, “Quả thật như thế, cứu người lúc cấp bách chứ không cứu người nghèo.”
“Bây giờ ông muốn đi giúp đỡ người nghèo.” Ông cụ nói nhỏ, không hề có ý giấu diếm cô: “Những thứ này cho dù để ở đó cũng bị hỏng, thay vì để đám người ăn no chờ chết ở nhà được lợi, ông đưa cho người cần nó thì hơn.”
Kha Mỹ Ngu nhướng mày cười nói: “Vậy ông không thể tặng những thứ này. Có một số người cuộc sống còn gặp khó khăn, ông lại cho họ sản phẩm cao cấp?”
“Hả?” Ông cụ gãi đầu, “Nhưng ông chỉ có mấy thứ này thôi.”
“Đi theo cháu.” Kha Mỹ Ngu ở phía trước dẫn đường, đưa người đến một cửa hàng nhỏ, trước cửa có một tấm bảng giấy ghi “Thu hồi những món quà cao cấp.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây