Mấy năm gần đây, Ứng Yến đã quyết định làm thương nhân, vì thế ngoại trừ chuyện lớn bắt buộc ra, anh cũng được xem như là người không nghe ngóng chuyện bên ngoài, đối với những chuyện ầm ĩ trong đại viện, anh cũng chỉ nghe qua miệng bà cụ Kha.
Anh tìm bà cụ Kha: “Bà nội, nghe nói nhà họ Triệu ở đại viện Đông mới từ phía Nam chuyển về phải không ạ?”
Bà cụ đang thái rau, bà ấy nhìn anh: “Đúng thế, khoảng thời gian trước mọi người câu nào câu nấy đều nhắc đến nhà họ Triệu. Có chuyện gì sao?”
“Bà nói cháu nghe để cháu còn có chuẩn bị, dù sao đại viện Nam với đại viện Đông cách nhau không xa, sau này đi lại gặp phải mà không biết gì cả cũng ngại.”
Bà cụ cười nói: “Cháu hỏi đúng người rồi đấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây