Ứng Yến cười nhéo má cô: “Đồ ngốc, em lúc nào cũng nói anh có chuyện thích giấu trong lòng rồi buồn bực.
Thực ra cũng là vì động chút là em lại cáu kỉnh, hoàn toàn không cho người ta cơ hội giải thích, hơn nữa không phải lúc nào em cũng thích phỏng đoán suy nghĩ của người khác sao?
Anh chỉ có một người tình trong mộng, hiện thực không có người yêu, thế mà lại bị em dán cho cái nhãn đồ phụ lòng. Em nói xem anh có oan không?”
Kha Mỹ Ngu trừng mắt nhìn anh: “Không lẽ đều là lỗi của em? Anh là cái đồ được lợi còn khoe mẽ.”
Ứng Yến thấy dáng vẻ không thuận theo của cô thì kéo người vào lòng, cảm nhận sự thỏa mãn về cả thể xác lẫn tinh thần: “Vu Nhi, dù cho sau này xảy ra chuyện gì, em nhất định không được lấy mạng mình ra đùa giỡn đâu đấy, biết chưa hả?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây