“Chị dâu, tôi cũng không khách sáo với chị nữa. Bọn trẻ ngoan ngoãn dễ nuôi, nên chúng tôi chỉ thu học phí của ba đứa thôi. Bây giờ bọn trẻ có thể vào lớp, vào học luôn.” Hiệu trưởng Điền cười cúi đầu tính học phí.
Kha Mỹ Ngu thật sự không khách sáo với cô ấy, dù sao cũng là bạn bè với nhau, chỉ cần đối phương không chịu thiệt thòi là được, việc cần giúp đỡ thì còn nhiều lắm.
“Chị Điền Điền, bọn trẻ lớn lên cùng nhau, tuy tuổi còn nhỏ, nhưng chúng trưởng thành sớm hơn những đứa trẻ cùng tuổi, thực sự rất dễ chăm sóc. Tôi muốn tách bọn chúng vào những lớp khác nhau, để chúng có được những người bạn riêng của mình, tránh để bọn chúng bám dính lấy nhau, như vậy rất khó hòa nhập với lớp học.”
Hiệu trưởng Điền gật đầu đồng ý: “Đúng vậy, tuy bọn trẻ còn nhỏ, nhưng cũng rất dễ bị người khác cô lập.”
Thời gian còn sớm, hiệu trưởng Điền gọi năm giáo viên của từng lớp lần lượt đưa bọn trẻ về lớp của mình để làm quen.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây