“Còn một bé nữa, đồng chí Kha Mỹ Ngu có phúc thật, thai bốn, hai nam hai nữ...”
Kha Mỹ Ngu cười gật đầu, quay mặt qua nhìn đám nhóc con còn trơn bóng đang non nớt gào khóc, thật đúng là chỗ nào cũng thấy mới mẻ, có điều cô chẳng thấy sư xúc động như trong sách viết gì cả.
Thậm chí nếu đám trẻ biết nói chuyện, cô có thể khách sáo chào hỏi chúng: “Lần đầu gặp mặt, xin được chỉ giáo!”
Trước khi cô than thở tiểu thuyết đều là dối trá, cho dù đứa bé có chui ra khỏi bụng mình, cô cũng phải nuôi dưỡng tình cảm từng chút một, thì bụng cô lại bắt đầu quặn đau.
“Ai ya!” Cô kêu lên một tiếng, các bác sĩ lập tức chạy tới vây quanh cô, nhẹ nhàng chạm vào bụng cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây