“Thứ đó là tôi vô tình có được, cũng không muốn trở thành tâm điểm chú ý, vì công văn gửi đi cần phải có chữ ký nên tôi mới điền tên mình vào. Tôi không ngờ bài báo và cuốn băng kia lại gây ra chuyện lớn như vậy.
Sau này, tôi chỉ có thể căng da đầu tiếp tục giả vờ.”
Chủ nhiệm tức giận đến bật cười: “Chính cô nghe thấy nhìn thấy, chẳng lẽ trong đầu cô đang nghĩ gì không biết sao? Cần ký thì cô hoàn toàn có thể bịa ra một cái tên, sao lại viết tên của chính mình?
Được rồi, nơi này không chứa được cô, về dọn dẹp đi, ngày mai không cần đến nữa.”
“Ông không thể như vậy.” Dư Mộng Ni sốt ruột, “Tôi là nhân viên chính thức, ông không có quyền sa thải tôi! Hơn nữa lúc trước đơn vị tuyển dụng tôi, tôi không chút do dự đã đến đây, thậm chí còn chưa học xong đại học.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây