Kha Mỹ Ngu rất tức giận, nhưng lại chỉ có thể đứng nhìn chứ không thể làm gì được!
Một đám người thong thả bước ra khỏi nhà ga, đi vòng quanh trong những con hẻm gần đó rồi mới đi xa, cho đến khi dừng lại trước một Tứ Hợp Viện cũ nát.
Bọn họ đưa mắt nhìn quanh, sau đó gõ cửa đều đặn.
“Ai vậy?” Một lúc sau người trong sân đi ra, thấp giọng hỏi.
“Là thím Trương của cậu, tới đây nghỉ chân một chút, nhân tiện mang cho cậu một ít đặc sản quê hương.” Một người phụ nữ cũng nhỏ giọng đáp lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây