“Hơn nữa…” Cô ấy ngập ngừng nói: “Hoàn cảnh của con gái út sư đoàn trưởng khá đặc biệt, có lẽ dì Phòng sẽ không sẵn lòng mời thêm người nhà tới, chỉ có những thành viên cốt cán của quân doanh như chúng ta mới có thể nhân cơ hội này uống rượu và nói chuyện. Nếu anh cả vẫn còn băn khoăn, anh có thể mang theo hai chai rượu.”
Trái tim Lư Hướng Kình thắt lại, da mặt cũng không khỏi căng thẳng, nín thở giả vờ không để ý rồi tò mò hỏi: “Hoàn cảnh đặc biệt?”
“Đúng vậy, anh cả mới đến đây không lâu, không thường xuyên đến viện gia quyến, cho nên có rất nhiều chuyện anh không biết. Em sẽ giải thích cặn kẽ cho anh, phòng khi anh gặp cô ấy lại xúc phạm đến gia đình người ta.” Trịnh Thiến Thiến kiên nhẫn giải thích: “Con gái út của sư đoàn trưởng Phòng bị bắt cóc khi còn nhỏ, tuy đã được cứu, nhưng cô ấy đã trở thành người thiểu năng. Mấy năm nay dì Phòng đã cầm tay chỉ dạy cô ấy từng chút một, nhưng cũng chỉ khôi phục lại dáng vẻ của đứa trẻ ba tuổi, vừa mới học được cách chăm sóc bản thân.”
Mặc dù Trịnh Thiến Thiến là bác sĩ, nhưng cũng là một người phụ nữ. Sau mỗi ca phẫu thuật hàng tiếng đồng hồ, việc khiến cô ấy thư giãn nhất là uống sữa mạch nha trong khi nghe một nhóm y tá nói chuyện phiếm.
Cô ấy nghe được những chuyện này từ những lời bàn tán, chẳng qua cô ấy đang cố gắng phổ cập cho anh cả về hoàn cảnh đặc biệt của cô con gái út nhà họ Phòng, nhưng chủ đề này vừa xuất hiện đã đi rất xa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây