Lúc này bụng của cô lại trống rỗng, Kha Mỹ Ngu lấy từ trong túi ra một hộp mật ba dao, ngồi trên xe của Tần Nguyên Cửu, vừa ăn vừa cười nói: “Anh Cửu, anh thấy thế nào? Có phải em giỏi lắm đúng không?”
Tần Nguyên Cửu cười khẽ, cô bé này ở trước mặt người ngoài còn dè dặt, nhưng ở trước mặt mình lại không giấu được vẻ đắc ý: “Thật sự nằm ngoài dự đoán của anh, có lẽ em vào đại học làm giáo viên cũng không tệ.”
Kha Mỹ Ngu liên tục lắc đầu: “Không được, em đã học nhiều năm như vậy rồi. Học xong đại học hai năm, sau đó lại học lên cao học, đến cuối cùng tốt nghiệp vẫn phải ở lại trường học sao?
Anh không biết nỗi sợ của học sinh dở khi bị kỳ thi chi phối đâu, cho dù sau này em làm giáo viên thì cũng vậy thôi!”
Kha Mỹ Ngu không biết những người khác thế nào, nhưng cô ở mạt thế mười năm, vẫn thường xuyên mơ về kỳ thi đại học, lúc nào cũng băn khoăn và lo lắng. Cô không muốn cả đời mình bị nỗi sợ hãi này chi phối.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây