Các giáo viên đều không được tự nhiên cười nói: “Cô Triệu đừng vất vả quá, tính cách học sinh đã hình thành từ lâu, không dễ quản giáo, cô hãy thư giãn đi.
Con đường tương lai là do bọn chúng tự mình đi, chúng ta làm tròn bổn phận là được, chúng tôi đi ăn cơm trước, cô cũng nhanh lên, sức khỏe là tiền vốn của cách mạng...”
Cô Triệu còn chưa kịp mở miệng, các giáo viên này đã nhanh chóng rời đi.
Bà ta tức giận trừng mắt nhìn Kha Mỹ Ngu đang đắc ý: “Em cố ý!”
Bà ta hoàn toàn có thể tưởng tượng được, hình tượng mình khổ sở gây dựng mười mấy năm qua sẽ sớm sụp đổ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây