“Nói đi, tại sao không muốn thấy tôi sống tốt, khiến vợ tôi chạy mất?” Anh ấy lạnh lùng hỏi.
Đào Vũ Sương bĩu môi: “Vợ gì chứ, còn chưa kết hôn đâu đã gọi vợ rồi!”
“Cô gái họ Trương kia có họ hàng trong thành phố, người ta tâm tính cao ngạo, nào có để ý đồ chân lấm tay bùn như anh.”
“Nhà bọn họ hối hận vì hứa hôn với anh từ lâu rồi. Lúc trước tôi đi ra sau núi đào rau dại, đứng từ xa nhìn thấy chuyện tốt của cô gái họ Trương kia trong miếu hoang.”
“Nếu không phải tôi thấy anh giống người tốt, không muốn anh cứ ngốc nghếch bị cắm sừng. Tôi thèm vào mà lo chuyện bao đồng? Lẽ nào hóng trò vui không thoải mái sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây