Khi Trần Dung Phương nhìn thấy con rắn, khuôn mặt cô ấy liền trắng bệch vì sợ hãi, đó là một con rắn lệch đầu hoa(*). Ở một số nơi, rắn lệch đầu hoa là loài rắn có khoanh xích đỏ, không độc, nhưng rắn lệch đầu hoa ở vài chỗ thường được gọi là Agkistrodon apicata, nếu cắn rất dễ gây chết người.
Cô ấy đập con rắn chết trong tay Sở Thâm xuống đất, sợ hãi ôm lấy hai đứa trẻ. Bầu không khí trộn lẫn với những lời của thím hai Tống và những người khác rằng: "Đại nạn không chết về sau tất có phúc".
(*) 红麻子蛇, mình tra baidu thấy để là Tên tiếng Việt là “Rắn lệch đầu hoa, tên khoa học là Dinodon rufozonatum, thuộc họ rắn nước Colubridae.
Thực ra đây chỉ là lời an ủi, nhưng Niên Xuân Hoa vừa nghe thấy hai chữ "phúc", trong lòng khinh thường cười nhạo như một chuyên gia trong nghề vậy: "phúc"? Phúc khí của Phúc Đoàn mới là lợi hại nhất!
Sở Phong và Sở Thâm, hai đứa ôn dịch chết toi mà cũng có xứng có phúc khí sao? Niên Xuân Hoa nói một cách mỉa mai trào phúng: "Có thể có loại phúc khí gì nào? Phúc khí cũng có số cả rồi, có thể gặp một con rắn, điều đó có nghĩa là không có phúc."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây