Đây là lần đầu tiên Phúc Đoàn bị coi thường nghiêm trọng như vật trong nhà này, anh Tráng… làm sao có thể như vậy chứ?
Câu nói kia của Sở Phong tựa như ma chú khắc sâu vào lòng Phúc Đoàn: “Sở Thâm là anh ruột của tôi, tôi là em gái ruột của anh ấy, tình cảm của tôi và anh ấy tốt không phải là chuyện bình thường sao? Em tùy tiện tìm một người trong đội mà hỏi, bọn họ cũng sẽ nói cho em đây là chuyện hết sức bình thường, ngược lại là do em nghĩ quá nhiều.
Vừa nghĩ đến những lời này, trong lòng Phúc Đoàn liền đau nhói, Phúc Đoàn nhịn không được mà nghĩ, các anh trai trong nhà cưng chiều cô bé đều có em gái ruột, chẳng lẽ một ngày nào đó, bọn họ đều sẽ thân với em gái ruột của mình nhất sao?
Vừa nghĩ đến chuyện đó, Phúc Đoàn đã khó chịu vô cùng, một loại cảm giác không khoẻ lan tràn ra, hơn nữa hang động hiện giờ của Đại Tráng cộng với ấm ức ban ngày mà cô bé phải chịu, Phúc Đoàn không kìm xuống, mở miệng bật khóc oa oa.
Hôm nay cô bé vốn đã khóc rất lâu, thời tiết lại lạnh, lúc mở mồm gào lên, gió lạnh vù vù thổi vào trong miệng, Phúc Đoàn không chú ý, bị gió lạnh làm sặc, nháy mắt cô bé vừa khóc vừa ho, khó chịu đến mức mặt đều bị nghẹn đỏ, ho tới mức như muốn nhổ cả phổi ra vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây