Phúc Đoàn lau nước mắt: “Anh Thâm, em xin lỗi... sau này anh chơi nhiều với em đi. Phúc Đoàn chân thành ngước khuôn mặt trắng trẻo mũm mĩm lên: “Anh chơi với em, sẽ được hưởng vận may, bà nội sẽ không mắng anh nữa.
Phúc Đoàn mờ ảo cảm thấy rằng, những người tiếp xúc với cô bé, đều sẽ được thơm lây, mặc dù vận may đó không so được với cô bé, nhưng cũng là phúc khí.
Sở Thâm dường như sắp buồn nôn, dạ dày cuồn cuộn một hồi: “Tay chân tao khỏe sao phải hưởng phúc khí từ mày, tao không thể dựa vào chính mình sao? Tao không thể tiếp tục chơi với mày nữa, mày đi đi!
Sở Phong bây giờ là một đứa trẻ, nếu là một người trưởng thành đã va đập với xã hội, nhất định sẽ động lòng với lời nói của Phúc Đoàn, tiếp xúc với Phúc Đoàn sẽ được thơm lây vận may. Nhưng Sở Thâm mới tám tuổi, khí thế tuổi trẻ hết sức bồng bột, trong lòng luôn cảm giác bản thân có thể nắm cả mảng trời.
Làm gì có dự định ăn nhờ ở đậu, mưu cầu kiếm sống chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây