Bà ấy còn muốn nói thêm vài câu bảo cô đừng mang đồ về nữa, nhưng vừa nhìn thấy đồ ăn vặt trong tay cô. Bà ấy lập tức nhíu mày, “Cháu làm gì vậy?
Điền Mật không sợ xấu mặt, cô đã sống ở đây mười ngày liên tục, cô đã biết rất rõ tính cách của thím mình. Thím ấy chỉ là khẩu xà tâm phật mà thôi.
Cô để bánh quy và kẹo vào ngăn tủ trên, đóng cửa tủ lại. Sau đó kéo chiếc ghế đẩu nhỏ, đi đến ngồi bên cạnh dì, nũng nịu nói: “Thím, ngày mai cháu phải về rồi.
Thím Thúy Loan nghe vậy cũng không thèm oán trách cô lãng phí tiền bạc, lập tức đặt con dao làm bếp xuống hỏi: “Sao cháu lại quay về? Chuyện đã giải quyết ổn thỏa rồi? Cháu không ở lại mấy ngày nữa à?
“Giải quyết hết rồi à. Nhân tiện, thím, hai ngày nữa cháu phải đi đến quân đội. Thím có thứ gì muốn gửi gì cho anh rể của cháu không? Điền Mật thích bầu không khí của nhà họ Trần, nhưng đây không phải là nhà của cô. Cô mặt dày ở lại tận mười ngày là đã đến cực hạn rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây