“Sao lại đi xuống? Lúc này, Điền Tuyển cầm mâm đựng trái cây chuẩn bị lên lầu, đã nhìn thấy cô gái mặt nhiễm hồng đi về phía chính mình, lập tức, bước chân cậu đi ra phía ngoài ngừng lại.
Không có các trưởng bối, Thương Nhụy Nhụy hơi tự tại chút, cô ngửa đầu đánh giá người đàn ông càng cao lớn hơn trong trí nhớ.
Sau đó, không hề dấu hiệu, hốc mắt đột nhiên đỏ lên, khàn giọng nói hỏi: “Anh còn... Nhớ rõ em không?
Điền Tuyển không nghĩ tới cô sẽ khóc, vội vàng gật đầu: “Tôi nhớ rõ!
“Anh thật sự nhớ rõ? Thương Nhụy Nhụy lại chớp mắt, kìm ném vừa rồi mạc danh sinh ra lệ ý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây