Nghĩ tới đây, trong lòng Điền Tâm vừa vui mừng, vừa chua xót, sau đó nước mắt càng chảy nhiều hơn.
Sau khi dẫn em trai đến chào hỏi anh rể xong Điền Tuyết vẫn thấy chị ba khóc không ngừng, thậm chí còn khóc to hơn, cô ấy lập tức kéo chị ba từ trong lòng ba ra, chuyển đề tài nói: “Chị ba, ba và bọn em ngồi xe mấy ngày nay mệt lắm rồi, chị có chỗ nào để nghỉ ngơi một chút không?
Nghe vậy, Điền Tâm lập tức không để ý đến nước mắt, cô ấy lấy khăn tay ra lau lau vài cái rồi khoác tay em gái, định dẫn cô ấy đi vào quân doanh.
Thấy thế, Điền Tuyết rất dứt khoát, ném hành lý cho em trai đã cao đến một mét tám và anh rể ba, một tay cô ấy kéo chị ba, một tay kéo ba đi vào trong doanh trại.
Cho dù đã là một thiếu niên tuấn tú, đã lớn thành thanh niên rồi nhưng Điền Hướng Dương vẫn bị bị gái thẳng thắn nhà mình làm cho xấu hổ: “Anh rể ba, chị tư em vui quá đến muốn điên rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây