Không được, Uông Lâm Khôn nghẹn lại ý cười, giơ tay làm bộ muốn kéo người từ trong lòng ra: “Anh nhớ...
“Không, không không, anh không nhớ! Điền Tâm tăng thêm lực đạo, đầu càng chôn thẳng vào chỗ cổ của người đàn ông, một bộ dáng đánh chết không ra.
Cũng không biết là bị ngứa, hay là bị cô gái nhỏ chọc đến, rốt cuộc Uông Lâm Khôn không nhịn nổi nữa, ôm người cười ha ha.
Nghe được tiếng cười tùy ý của anh, thân thể của Điền Tâm cứng đờ, nào còn không biết chính mình lại bị trêu đùa.
Thỏ con tính tình ngoan ngoãn cũng sẽ tức giận.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây