Nhưng cô Tâm là một cô gái, thân thể con gái mềm mại, sắc mặt rõ ràng hơi tiều tụy.
Điền Tâm đắm chìm ở trong sách vở không thể tự kềm chế đã sớm quên mất thời gian trôi đi.
Nghe vậy ngây ngốc nhìn xuống đồng hồ tay, thì ra đã buổi sáng mười một giờ.
Điền Tâm mới phát hiện chính mình chỉ lo xem bút ký thầy cho, hoàn toàn quên thời gian.
Lấy lại tinh thần cô vỗ cái trán của mình, cẩn thận bỏ sách vở vào trong rương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây