Nói tới đây, Chu Kiến Thiết dừng một chút, lại tự giễu nói: “Cũng là khi đó tôi mới hiểu được, tôi không thể quên chị, cho nên chị Nam... Chị là chấp niệm của tôi, lúc này, vẫn là chị chủ động đi tới bên cạnh tôi, giữa chúng ta cũng không hề có trở ngại, chị cảm thấy, tôi sẽ dễ dàng từ bỏ sao?
Sẽ không... Lâu Nhạn Nam theo bản năng nói tiếp ở trong lòng, sau đó phản ứng lại chính mình nghĩ là cái gì, mặt lập tức đỏ ửng.
Đêm đó sau khi thẳng thắn thành khẩn nói chuyện.
Lâu Nhạn Nam không cố tình từ chối Chu Kiến Thiết tới gần.
Khi nhàn rỗi, hai người vẫn sẽ đi ra ngoài chơi với nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây