Nhưng người Trung Quốc coi trọng chữ hiếu, nếu như không quay về thì dường như có chút không được hay cho lắm.
Đặc biệt là lúc này cô đang ở Bắc Kinh, nếu như giờ ngồi xe lửa đến Nam Kinh, sau đó trung chuyển sang xe buýt thì chắc phải mất khoảng hơn hai ngày mới có thể về đến quê.
Nghĩ đến đây Điền Mật cũng không vội vã trả lời mà nhíu mày càng chặt hơn. hỏi lại: “Chị, chị có trở về không? Chị về thì em mới về.
Điền Vũ khẽ thở dài: “Theo lý thuyết, chúng ta là cháu gái đã đi lấy chồng, khoảng cách lại quá xa, dù cho có chạy trở về thì ông bà cũng đã chôn cất rồi. Có lẽ em còn có thể đuổi kịp, còn chỗ chị dù cho có nhanh thế nào có khi qua tuần đầu cũng không thể đến kịp được... Hơn nữa mấy thằng nhóc nhà chị lúc nào cũng giống như quả đạn thối vậy, giờ mà mang theo chúng nó qua lại còn càng mệt người hơn... Nhưng ông bà cũng xem như là chết đột tử, chúng ta mà không quay về không chỉ không thể biện minh ra được với bên ngoài, mà trong lòng cũng không dễ chịu, thậm chí còn khiến người ta nói ra nói vào, thế cho nên chị cũng đang rối rắm đây.
Chuyện rối rắm của chị gái cơ bản không ăn khớp với Điền Mật: “Nếu không... chị với anh rể thử bàn bạc một chút xem? Em cũng sẽ hỏi Hồi Hồi nhà em, chờ bên chị có quyết định lại gọi điện thoại cho em được không?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây