Uông Lâm Khôn nhíu mày: "Vậy… bên phía ông cụ thì sao?"
"Ngày mai cũng là một ngày cuối cùng, chẳng qua tôi nghe ý tứ của ông Trình, chắc là ông ấy sẽ ở cùng đồng chí Điền Tâm ở nhà tư lệnh Lâu vài ngày, cô gái nhỏ chưa từng đến Bắc Kinh, hiếm khi mới đến một chuyến, là đến du ngoạn hai ngày cho khuây khỏa… thật ra tên nhóc nhà cậu, nếu người ta trở về bộ đội, đi Nam về Bắc, cậu tính làm sao bây giờ?" Nói đến đây, Nghiêm Quân lại không nhịn được bày ra sắc mặt xem kịch vui.
Uông Lâm Khôn toàn coi như không nhìn thấy, chỉ là khi há miệng cắn táo đột nhiên cảm thấy cổ có chút lạnh căm căm.
Anh ta giương mắt nhìn lại đã thấy đôi mắt lữ trưởng nhìn chằm chằm quả táo đã gọt xong trên tay mình…
Uông Lâm Khôn quay đầu lại nhìn túi, quả nhiên vừa rồi không nhìn lầm, đây là quả táo cuối cùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây