Ban đầu, Điền Mật với chồng tính sẽ đưa bọn nhỏ tới Bắc Kinh đón năm mới, dù sao ba mẹ chồng cũng chỉ xem qua mấy tấm ảnh của bọn nhỏ mà thôi. Nhưng lúc ấy vừa vặn kịp lúc Chu Kiến Thiết kết hôn với chị Nam, hai người đành phải hoãn lại kế hoạch.
Cũng không nghĩ lần này trì hoãn, lại phải đợi Lâu Lộ Hồi cùng Chu Kiến Thiết đi giải quyết nhiệm vụ. Sau đó là canh tác vụ xuân, rồi sau đó chị Nam mang thai, nhưng tướng mang thai không tốt lắm, hiển nhiên bọn họ không yên tâm rời đi.
Sau nhiều lần chậm trễ, chớp mắt đã đến cuối tháng 8 năm 74, bọn nhỏ đều có thể vui vẻ chạy nhảy.
Điền Mật cất trái cây vào trong rổ, sau khi xách lên mới cười nói: "Nhanh thôi, hẳn là mấy ngày nay nữa, chờ lúa mì vào kho lúa, hẳn là có thời gian trở về. Tính ra chồng em đã hơn hai năm không nghỉ phép dài hạn, lúc này đây trở về Bắc Kinh, ngoại trừ thời gian đi về, thế nào cũng có thể ở lại được hai mươi mấy ngày. Đúng là nên trở về một chút, hai năm nay, tuy ba mẹ chồng em không tới, nhưng đồ gửi lên không ít, sang năm bọn nhỏ đều có thể đến nhà trẻ, có câu, cưng chiều cách một thế hệ, làm ông bà nội chắc là cũng thèm chúng nó lắm rồi.
Nói tới đây, trên mặt Điền Vũ nhịn không được nở nụ cười, cảm khái hai chị em cô có vận khí tốt, gặp được nhà chồng tốt, có được ông chồng tốt, so với lúc ở nhà mẹ đẻ thoải mái hơn nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây