Cũng may sức lực của cô nhóc không nhỏ, tới khi cái trán đổ mồ hôi, cuối cùng cũng thành công bú được sữa, mà Điền Mật cũng đau đến hít vào một hơi.
"Thế nào rồi? Có phải đau lắm hay không?"Thấy em hai nước mắt lưng tròng, Điền Vũ ôm cháu trai dỗ dành vừa buồn cười lại vừa có chút đau lòng.
"Tạm ổn, dù sao cũng phải vượt qua cửa ải này." Cô lựa chọn sinh con, hoàn toàn là do cô thích trẻ con, trước khi quyết định sinh, cô cũng đã suy nghĩ rất kỹ về những khó khăn sau này gặp phải.
Vì vậy yếu ớt thì yếu ớt, nên chịu trách nhiệm, thì phải chịu trách nhiệm.
"Đúng rồi, còn chưa đặt tên cho đứa nhỏ phải không? Nếu không đặt tên mụ để gọi trước? Giống như Quả Quả nhà chị ấy, lúc mang thai con bé, chị thèm ăn trái cây, ngay cả thịt cũng không có sức hấp dẫn bằng trái cây, sau khi sinh ra, dứt khoát gọi là Quả Quả, đơn giản dễ nhớ." Điền Vũ đổ chậu nước, lại múc nước sạch giặt khăn mặt, chờ phơi khô trên kệ nhỏ bên cạnh, bỗng nhiên nhớ tới hai đứa nhỏ còn chưa có một cái tên nghiêm chỉnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây