Phản ứng đầu tiên của Điền Mật là quay người đóng cửa lại.
Nhìn thấy bộ dạng trẻ con của cô, Điền Vũ bất đắc dĩ lắc đầu: “Em á, đào rau rừng có gì vui đâu, đến mức vậy sao?
Điền Mật bĩu môi, ngồi trên sô pha nói: “Mắt không thấy tâm không phiền, bọn họ tự đi thì thôi đi còn tới đây khoe khoang, rõ ràng biết chúng ta không thể đi, thật là tức giận mà.
“Người ta chỉ là đùa thôi mà. Người nhà quân nhân cũng là trêu ghẹo, biết em hai ngưỡng mộ với bọn họ có thể ra ngoài đào rau nên mỗi ngày đều tới trêu chọc cô.
“Ngày nào cũng đùa một trò giống nhau thì có gì buồn cười chứ? Điền Mật vẫn còn đang lầm bà lầm bầm, sau đó trưng ra bộ dạng không muốn nói nữa, dựa vào sô pha mở cuốn sách vừa tiện tay lấy trên bàn ra, cũng vào lúc này cô mới phát hiện thứ mình cầm trên tay vậy mà là một cuốn sách viết tay về dược thảo do chính tay em ba sao chép.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây