Trần Cương nhẹ nhàng vỗ vỗ vợ: "Yên tâm đi, quả thật dựa theo tính tình khôn khéo chưa đến điểm quan trọng của Tiền Thắng, cho dù không có nhà họ Cát tham gia, sẽ không bao lâu, anh vẫn không có cơ hội thăng chức, cũng sẽ sinh ra lòng tham làm sai chuyện, đến lúc đó, xuất ngũ là chuyện xa xỉ, nói không chừng còn phải đi tù.
Nói như thế nào nhỉ, kết cục thật sự là hả hê lòng người, Điền Mật cảm thấy, cô thích xem quả báo của kẻ ác này.
"Đúng rồi... suýt nữa đã quên, đồng chí Tiểu Vũ, bàn với em chuyện này được không?" Phong cách vẽ của Trần Cương đột nhiên thay đổi, dùng giọng điệu giống như là lấy lòng nhìn vợ.
Điền Vũ từ chối ngay: "Không được!
Nhìn xem thái độ này, cực kỳ dứt khoát như đinh đóng cột, khóe miệng Trần Cương giật giật, cũng chưa từ bỏ ý định hỏi: "Đồng chí Tiểu Vũ, anh còn chưa nói mà, sao lại không được?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây