Mấy người đã bận rộn cả một ngày, giữa trưa ở trấn trên chỉ mua hai cái bánh bao lấp bụng, lúc này đã đói tới mức bụng dính cả vào lưng rồi.
Vì vậy, ba anh em không chần chờ chút nào, lập tức ngồi xuống cầm đũa lên, hùng hục hùng hục ăn. Thẳng cho đến khi lưng lửng dạ, Hàn lão tam mới tiếp tục đề tài ban nãy: “Đồng chí Giang nói cô ấy có một người thân thích ở trong thành, muốn tìm thanh niên trí thức Tô mua điểm tâm. Cô ấy cũng không nói cụ thể như thế nào, chỉ nhờ mấy người chúng ta về truyền lời lại cho thanh niên trí thức Tô. Cô ấy hy vọng ngày mai đồng chí Tô Nguyệt sẽ lên đó gặp mặt nói chuyện với cô ấy.”
Tô Nguyệt suy tư vài giây rồi khẽ gật gật đầu.
Mấy người rất nhanh đã ăn xong cơm chiều, sau đó lập tức gấp không chờ nổi mà đưa tiền hôm nay bán được cho Tô Nguyệt, Hàn lão nhị nói: “Thanh niên trí thức Tô, tiền hôm nay chúng ta kiếm được tất cả đều ở đây, nhưng cũng không phải tất cả đều là tiền, còn có không ít người nguyện ý lấy phiếu đổi, chỉ cần là phiếu chúng ta đều bán theo giá thị trường.”
Trên bàn để một đống lớn tiền, còn có không ít phiếu, chỉ cần nhìn qua một chút đã thấy, có phiếu gạo, có phiếu thịt, có phiếu thực phẩm phụ, còn có không ít phiếu vải.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây