Vợ Hàn lão nhị nghe vậy, vỗ vỗ đầu Hàn Ái Dân: “Đừng buồn nữa mà, đại đội trưởng đâu có ý xấu với chị Tô Nguyệt, nếu cô ấy tới nhà hắn, chắc chắn hắn sẽ đối xử tốt với chị Tô Nguyệt của em.”
Hàn Ái Dân gục đầu xuống lẳng lặng mà đi, vừa đi, cậu vừa cất lên thanh âm rầu rĩ: “Nếu như sau này chị Tô Nguyệt thật sự trở thành vợ đại đội trưởng, có phải chị ấy sẽ không bao giờ tìm em đi bán đồ cho chị ấy nữa không?”
Hàn Ái Dân thực sự rất thích Tô Nguyệt, cũng thích bán đồ vật cho cô. Kỳ thật không phải cậu tham tiền mà phản ứng mạnh như vậy. Chỉ là cậu nghĩ đến chuyện sau này, có khả năng cậu sẽ không bao giờ còn được chạy tới trấn trên bán đồ vật nữa, nghĩ tới đây thôi, trong lòng cậu đã cảm thấy khổ sở rồi.
Vợ Hàn lão nhị cũng không biết nên nói như thế nào. Nếu quan hệ giữa thanh niên trí thức Tô và đại đội trưởng trở nên thân thiết hơn, khẳng định cô ấy sẽ tìm người nhà đại đội trưởng giúp đỡ hợp tác, lúc đó đâu đến phiên nhà bọn họ nữa.
Lúc này, người vẫn đang lặng yên bên khung cửa, bỗng vẩy mạnh tay một cái, đầu nhọn của sợi dây mây thẳng tắp chọc vào ngón tay Hàn Ái Quốc, máu tươi tức khắc chảy ra, nhưng dường như anh không có một chút cảm giác nào, anh thực sự không hề thấy đau, chỉ ngồi ngơ ngẩn nhìn ra bên phòng, hiện giờ trong lòng anh vừa trống rỗng, vừa ngây ngốc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây