Hàn Gia có lại có chút do dự, nói: “Biện pháp này đúng là tốt, có điều, tôi sợ nhóm xã viên không vui, hiện tại nhà ai cũng không rộng lắm, có nhà cả già lẫn trẻ đều ngủ chung một phòng với nhau, bây giờ thêm một người ngoài bước vào nhà, bọn họ khẳng định không vui.”
Những lời bí thư chi bộ nói cũng là tình hình thực tế. Hiện tại nơi nào cũng vậy, đều trong tình trạng phòng thì ít mà người thì nhiều.
Có những nhà đông con cháu, cháu chắt trong nhà tới mười mấy đứa, nhà mình đều cũng không đủ phòng mà ơi, làm gì còn nơi cho thanh niên trí thức tới ở nhờ nữa.
Lúc trước cũng vì xã viên không muốn cho thanh niên trí thức vào ở nhà mình, mà đại đội phải xây dựng nơi ở cho thanh niên trí thức. Nhưng hiện bây giờ đúng là không còn cách nào khác nữa rồi.
Hàn Thanh Tùng đưa mắt nhìn Tô Nguyệt đang đứng cạnh cửa, ánh mắt hắn đầy thâm ý, lúc này mới nói: “Dựa theo nguyên tắc tự nguyện vậy, chúng ta cứ truyền tin lên loa lớn trong thôn, ai nguyện ý cho thanh niên trí thức tới ở nhà mình, có thể đến đại đội bộ nói một tiếng. Tới cuối cùng nếu còn thanh niên trí thức không được ai thu nhận, chúng ta lại nghĩ cách khác để sắp xếp.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây