Cô ấy vội vàng chạy đến rương đồ của mình, tìm được một cái ô, sau đó căng ra cho Tô Nguyệt và Ngô Hiểu Hiểu cùng trú tạm, đồng thời nói: “Mấy năm trước khi đại đội bộ xây dựng nơi ở của thanh niên trí thức, lúc ấy dường như có người phản đối, bởi vì ở rất nhiều đại đội khác đều để cho thanh niên trí thức tới nhà xã viên ở.
Trước kia đại đội chúng ta cũng làm như vậy, nhưng sau này thanh niên trí thức càng ngày càng nhiều, nơi ở trong nhà xã viên cũng không đáp ứng đủ nhu cầu nữa, tự nhiên bọn họ không thể cho nhiều thanh niên trí thức như vậy ở lại được. Sau đó đại đội bắt đầu thảo luận về chuyện xây dựng nơi ở của thanh niên trí thức cho chúng ta.”
Lý Tiểu Thanh lau nước mưa trên mặt, tiếp tục giải thích: “Nhưng thời buổi này, nhà nào nhà nấy đều nghèo, đại đội cũng không có tiền, cuối cùng chỉ còn cách mang tới một ít tài liệu chắp vá để xây nhà cho chúng ta.
Chưa nói tới chuyện tài liệu không đủ để xây dựng, riêng chất lượng nguyên liệu cũng không tốt, chỉ dùng những thân cây nhỏ làm xà nhà, trộn cỏ với bùn làm ngói, cứ như vậy xây qua loa đại khái tạo ra một nơi ở cho chúng ta, tốt xấu gì cũng coi như có một địa điểm cho nhóm thanh niên trí thức ngủ lại, nhưng ngày mưa thì không được, chỉ cần một chút mưa cũng dột ngay lập tức.”
Ngô Hiểu Hiểu tới cùng đợt với mấy người Tô Nguyệt, đây cũng là lần đầu tiên cô ấy chứng kiến trình độ rách nát của nơi này, cô ấy không khỏi hỏi: “Thế tại sao không cho tu sửa? Mưa dột như vậy làm sao chúng ta ở được nữa?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây