Đúng là Tô Nguyệt đi giặt quần áo thật, nhưng khi cô giặt quần áo xong, cô không vội trở về ngay mà lập tức chui vào con đường dẫn tới cánh rừng nhỏ bên kia.
Trước đó, cô đã lặng lẽ đưa cho Tráng Tử con chị dâu cả Vương mấy khối đường, để cho nó đi tới nhà họ Hàn bí mật tìm Hàn Ái Quốc báo thời gian cho anh lại đây, nhưng cô cũng không biết chính xác là Hàn Ái Quốc có tới hay không.
Tô Nguyệt đứng ở trên đường nhỏ, nhẹ nhàng hướng vào trong cánh rừng gọi: “Anh Hàn, anh Hàn, anh đã tới chưa vậy?”
Vừa dứt lời, bên trong truyền đến thanh âm trầm thấp quen thuộc: “Tôi đã tới.”
Tô Nguyệt nhẹ nhàng thở ra, cô cực kỳ vui mừng, rạo rực đi vào. Mượn ánh trăng, cô nhìn thấy Hàn Ái Quốc đang đứng dưới một gốc đại thụ, nhưng bởi vì bóng đêm, cô nhìn không rõ gương mặt của anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây