Bây giờ Tô Nguyệt tới nơi này của bọn họ, khẳng định chịu không nổi những việc nặng nhọc. Cho nên hắn cũng hiểu được, cô gái nhỏ đi làm không nổi nên mới muốn lười biếng một chút.
Nếu không phải hiện thực không cho phép, hắn đã muốn miễn tất cả những việc nặng nhọc đó cho cô, để cho cô có thể làm những việc nhẹ nhàng, không cần cả ngày phải ra đồng dãi nắng dầm mưa. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp như vậy bị phơi nắng tới đỏ ửng lên, Hàn Thanh Tùng thật sự cảm thấy rất đau lòng.
Tuy rằng hắn là đại đội trưởng, thì không nên có ý nghĩ như vậy, nhưng không còn cách nào khác, vừa nhìn thấy cô hắn đã nhịn không được mà thương tiếc, mỗi lần thấy cô với bộ dáng mệt mỏi không cử động được, hắn chỉ hận không thể đi lên giúp cô làm.
Hắn đúng là đã thua trên tay cô gái nhỏ này rồi. Nếu có thể cưới cô gái này về làm vợ hắn thì tốt rồi, về sau cô cũng không cần phải đi kiếm công điểm nữa, chỉ cần cô ở nhà sinh con cho hắn, phụ trách nuôi dạy mấy đứa nhỏ và quản lý việc ở nhà cho hắn là được, hắn có thể nuôi nổi cô.
Nhưng hiện tại Hàn Thanh Tùng cũng không biết tâm ý của cô như thế nào. Hắn cũng không dám trực tiếp nói ra, hắn sợ sự nhiệt tình của mình sẽ doạ cô sợ, vẫn nên tiếp xúc từ từ mới tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây