Dưới sự hấp dẫn của đồ ăn, Hàn Ái Dân đã thuận lợi rời đi, chẳng qua mỗi ngày hai nhóc con đều phải tay cầm tay chạy đến cổng lớn của khu người nhà, bám chặt cửa sắt nhìn ra bên ngoài, xem chú nhỏ có trở về hay không, quả thực là trông mòn con mắt mà…
Cho nên Hàn Ái Quốc lại có thêm một nhiệm vụ, mỗi ngày lúc tan tầm trở về, anh sẽ chịu trách nhiệm khiêng hai nhóc con đang đứng tần ngần ở cổng lớn về nhà ăn cơm.
Hai nhóc con ngồi trên vai ba ba lại cảm thấy vô cùng vui sướng, mỗi lần đều ha ha ha cười không ngừng, làm cho Tô Nguyệt cũng không biết hai bạn nhỏ này ra ngoài cổng lớn là ngóng chú nhỏ hay là chờ ba ba nữa.
Hôm nay, sau vài tháng bỏ không, rốt cuộc nhà cách vách cũng có người mới chuyển đến.
Gia đình chuyển đến vừa lúc lại là gia đình của một liên trưởng, cấp dưới của Hàn Ái Quốc, vợ hắn và Tô Nguyệt có thân phận giống nhau, đều là thanh niên trí thức xuống nông thôn, tên là Mao Tuyết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây