“Cái máy may này là chị dâu nhà đoàn trưởng Vu đưa cho Tô Nguyệt, chị ấy còn nói là cô ta giúp nhà chị ấy một ơn huệ to lớn. Cho nên chị ấy dùng máy may làm quà tạ lễ. Chẳng biết giúp chuyện gì mà mang quà tạ lễ quý giá như vậy… haizz....... Chuyện tốt như thế tại sao không phát sinh ở trên người em chứ? Cũng không biết cái cô Tô Nguyệt này tại sao có mệnh tốt như vậy?” Vương Liên Anh âm dương quái khí nói một tràng rồi không quên kể lể.
Trong lời nói của cô ta còn mang theo vị chua nồng đậm, sự hâm mộ ghen ghét trong mắt cô ta quá chói lọi, không cách nào che được.
Cô ta còn nhỏ giọng thì thầm: “Quan hệ tốt với nhà đoàn trưởng đúng là có lợi, ngay cả máy may cũng có thể mang tặng, sớm biết có ngày hôm nay, trước kia em cũng tìm mọi cách giao hảo với bọn họ rồi, nói không chừng hiện tại máy may này đã là của nhà em.”
Sắc mặt Phương Tiểu Lệ tức khắc âm trầm xuống, cô ta nhìn chằm chằm vào cái máy may mới tinh kia, hai con mắt thiếu chút nữa đã bốc hỏa, đôi tay cũng gắt gao nắm chặt lại.
Trong khoảng thời gian này, bất cứ phương diện nào cô ta cũng bị Tô Nguyệt áp một đầu. Người đàn ông nhà Tô Nguyệt thăng chức cũng coi như xong đi, cô còn cố ý không làm bánh kem cho nhà cô ta, làm hại đứa nhỏ mỗi ngày đều khóc lóc ầm ĩ với cô ta, náo loạn tới mức cả nhà không ngày nào được yên ổn. Tất cả đều tại Tô Nguyệt kia cố ý gây sự.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây