Hốc mắt Từ Xán lập tức đỏ ửng lên, nụ cười trên gương mặt cô cũng mang theo nước mắt: “Thật sự có, chị đã kiểm tra rồi, đúng là có! Em bé đã được hai tháng.”
Tô Nguyệt vội vàng rửa tay sạch sẽ, bây giờ tới phiên cô ôm chầm lấy Từ Xán, còn vỗ vỗ vai cô ấy, xúc động nói: “Thật tốt quá rồi! Lúc này rốt cuộc chị cũng được như ước nguyện!”
Một giọt nước mắt từ hốc mắt Từ Xán nhỏ xuống dưới, cô ấy nghẹn ngào nói: “Tô Nguyệt, cảm ơn em, thật sự rất cám ơn em. Vốn dĩ chị đã cho rằng đời này chị không cách nào có đứa nhỏ được nữa, vốn dĩ chị cũng từ bỏ rồi, không nghĩ tới hiện tại thật sự có.”
Tô Nguyệt lau nước mắt cho cô ấy: “Được rồi, em hiểu mà. Đây chính là một chuyện cực kỳ vui mừng, chị nên vui mới đúng, đừng khóc nữa.”
Từ Xán hít hít cái mũi, ngượng ngùng lau lau nước mắt, thổn thức: “Chỉ là chị quá cao hứng thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây