Tô Nguyệt cũng nghĩ tới điểm này, sau đó cô lập tức nghĩ tới chuyện khác, rõ ràng bên trong có hàng nhưng tại sao nhiều ngày như vậy rồi mà người bán hàng ở Cung Tiêu Xã kia vẫn luôn không muốn bán máy may cho các cô? Có phải nguyên nhân nằm trên người Phương Tiểu Lệ kia không?
Mã Thúy Vân và Tô Nguyệt có cùng suy nghĩ. Chỉ khác là Tô Nguyệt mới chỉ suy đoán còn chị ấy khẳng định luôn.
Vừa khẳng định xong, chị ấy lập tức nghiến răng nghiến lợi nói: “Em gái, chị nói cho em nghe, tuyệt đối là Phương Tiểu Lệ kia giở trò quỷ, khẳng định là cô ta dặn dò người bán hàng đừng bán cho chúng ta, bằng không đã tới nửa năm rồi, tại sao vẫn luôn không có hàng? Cho dù mỗi lần nhập hàng về không đủ, nhưng tại sao chỉ chừa ra mỗi chúng ta? Hơn nữa chúng ta còn hỏi được nửa năm rồi, làm sao có chuyện trong khoảng thời gian dài như thế mà lần nào cũng không có hàng. Thương cho chị còn ngây ngốc cho rằng thật sự không có hàng, không nghĩ tới hai chúng ta đều bị Phương Tiểu Lệ kia hãm hại!”
Tô Nguyệt chỉ mím môi không nói lời nào.
Mã Thúy Vân lại nói: “Vốn dĩ những người như chúng ta tìm tới Phương Tiểu Lệ kia nhờ thứ gì, cô ta đều chẳng bao giờ trả lời. Thế mà lần này cô ta lại giúp gia đình cách vách nhà chị mua máy may, khẳng định là cố ý ra oai với em đó, chắc chắn là cố ý cho em xem bản lĩnh của cô ta, cũng như dằn mặt để em biết kết cục đắc tội Phương Tiểu Lệ là như thế nào.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây