Nghe vậy Tô Nguyệt lập tức nói: “Chị Từ Xán, thế em cũng không khách khí với chị làm gì, hiện giờ em phải nghỉ ngơi một chút đã, chờ tới khi Hàn Ái Quốc nhà em được nghỉ phép, chúng ta cùng đi quấy rầy ông ngoại nhà chị một chút, đến chừng đó đành phải phiền toái ông ấy kiểm tra giùm em.”
Từ Xán xua xua tay: “Khách khí gì chứ? Được rồi, cứ quyết định như vậy nhé, chờ tới ngày đó em cứ báo trước cho chị biết, chị sẽ sắp xếp công tác của mình, có thể điều chỉnh một chút ngày trực được, đến lúc đó chị sẽ dẫn hai người qua chỗ ông ngoại nhà chị.”
Tô Nguyệt vội vàng hỏi: “Vậy chị có thể cho em biết ông ngoại nhà chị thích ăn món gì được không? Hoặc là yêu thích thứ gì? Em muốn chuẩn bị một chút thứ gì đó mang tới biếu ông, chắc chắn không thể tới quấy rầy ông mà đi tay không được.”
Từ Xán vốn định nói đừng mang đồ vật đến làm gì, nhưng nghĩ đến cách làm người của Tô Nguyệt, nếu không mang theo thứ gì đó chắc chắn trong lòng cô sẽ băn khoăn, vì thế cô ấy nói: “Vậy em cứ làm cái bánh kem lần trước mang tới cho ông ngoại nhà chị là được, loại bánh kia cực kỳ mềm xốp, ông ngoại nhà chị rất thích ăn.”
“Được ạ.” Tô Nguyệt lập tức đồng ý ngay. Đã ước hẹn kỹ càng với Từ Xán rồi, lúc này cô mới mang theo phiếu gạo Từ Xán đưa cho trở về nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây