Dường như nhóc con trong bụng cũng cảm thấy ăn no rất thoải mái, vì vậy nó cũng không làm ầm ĩ nữa, rốt cuộc cũng ngoan ngoãn yên tĩnh trở lại.
Nhưng điều này lại khiến Tô Nguyệt buồn bực không thôi, cô nhịn không được hỏi Hàn Ái Quốc: “Anh nói xem, nếu sau này khi nhóc con chui ra, nó lại là một cô bé thì chúng ta biết làm sao bây giờ? Một cô bé mà khẩu vị quá tốt, còn keo kiệt và thích làm ầm ĩ như nó, về sau có thể gả ra ngoài được không?”
Hàn Ái Quốc bị những lời này của cô làm cho dở khóc dở cười, anh đưa tay nhéo cái mũi của cô, dịu dàng nói: “Nói bừa cái gì vậy? Đứa nhỏ hoạt bát một chút là chuyện tốt mà, với lại nó là một cô bé thì làm sao chứ? Anh chẳng thích con gái chúng ta quá hiền thục, nếu con gái chúng ta quá hiền thục nhất định nó sẽ bị bọn con trai bắt nạt cho mà xem.”
Tô Nguyệt: “...... Xong rồi xong rồi, về sau Hàn Ái Quốc anh nhất định sẽ là nữ nhi nô.”
Hàn Ái Quốc không hiểu, ngơ ngác hỏi lại: “Cái gì là nữ nhi nô?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây