Bị nụ hôn này làm cho ngứa ngáy, Tô Nguyệt nhịn không được ha ha nở nụ cười. Tiếp theo cô lập tức vứt chuyện gia đình cách vách ra sau đầu, ngược lại chuyển qua nghi hoặc thì thầm với bụng của mình: “Không phải người ta nói qua bốn tháng mới thấy bụng sao, người gầy càng lộ muộn, vì sao bụng em chưa tới bốn tháng lại lồi lên rồi?”
Hàn Ái Quốc cũng không biết bụng của phụ nữ mang thai hơn ba tháng sẽ lớn tới mức độ nào mới gọi là bình thường, nhưng anh đã tận mắt nhìn thấy bụng cô từng chút từng chút một lồi lên, chỉ là trọng lượng cơ thể cô lại không thay đổi chút nào, trong lòng anh cũng hơi lo lắng: “Bé con ở trong bụng em lớn lên đều nhờ vào lấy dinh dưỡng từ mẹ, nó càng lớn em lại càng gầy, vì vậy em phải ăn nhiều một chút mới được.”
Từ khi bắt đầu mang thai, phản ứng của Tô Nguyệt đã cực kỳ dữ dội, đến tận bây giờ cũng không cải thiện, mỗi ngày cô chỉ ăn được một chút thức ăn. Cho nên mang thai mà cả người cô chẳng có da có thịt chút nào, ngược lại còn gầy đi.
Bản thân cô cũng rất cố gắng làm đồ ăn ngon, còn tận lực ăn nhiều hơn một chút, nhưng dường như bất kỳ đồ ăn nào vào cơ thể cô cũng đi nuôi cái bụng hết rồi, chẳng đắp được chút thịt nào lên người cô hết.
Chỉ có thể nói bé con trong bụng cô đã hút hết chất dinh dưỡng của mẹ nó rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây