“Chắc chắn rồi!” Phùng Tuấn Vĩ vội vàng bảo đảm: “Tôi đã giáo dục nó rồi, cũng bảo nó tuyệt đối không được chơi những thứ này trên cầu thang nữa, nếu nó còn dám tái phạm, tôi sẽ đánh gãy chân nó.”
Tô Nguyệt không hề truy cứu, để cho Phùng Tuấn Vĩ mang theo con hắn trở về nhà.
Suốt cả quá trình, Hàn Ái Quốc vẫn không hề nói một câu nào, Tô Nguyệt cũng hiểu trong lòng anh vẫn còn tức giận.
Cô đưa tay lên vuốt mặt anh, dỗ dành: “Được rồi, đừng nóng giận, lần sau em sẽ cẩn thận, cẩn thận lại tiếp tục cẩn thận, nhất định sẽ không để xảy ra chuyện như vậy nữa, anh nhìn em này, hiện tại em khoẻ hẳn rồi, anh cười một cái cho em xem đi.”
Hàn Ái Quốc cười không nổi, trong lòng anh vẫn như bị ai xoắn lại vậy, chỉ cần tưởng tượng đến chuyện vừa rồi, thiếu chút nữa hai mẹ con cô đã gặp phải nguy hiểm, anh lại không cách nào bình tâm lại được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây