Mã Thúy Vân cảm thấy không thích hợp, lập tức hét lên: “Tại sao lúc nãy cô không nói ở đây hết hàng rồi? Vì sao cô vừa biến mất một chuyến lại ra nói không có? Có phải cô cố ý không bán cho tôi hay không?”
Người bán hàng vỗ lên quầy, gằn giọng nói: “Đã nói không có tức là không có, tổng cộng chỉ có hai cái, làm gì có thừa cho mấy người xuất thân nông thôn như các người? Thức thời thì cút ngay đi! Đừng có làm ảnh hưởng tới công tác của tôi, bằng không tôi tìm người ném cô đi ra ngoài!”
Mã Thúy Vân là một người phụ nữ cực kỳ nóng tính, ngay lúc này chị ấy đã bị người bán hàng kia làm cho bực muốn chết. Chị ấy đã làm ầm lên một trận nhưng cuối cùng vẫn không mua được máy may, chỉ đành thở phì phì rồi quay trở về khu người nhà, mang chuyện này nói cho Tô Nguyệt.
“Chị cảm thấy người bán hàng kia có vấn đề, vốn dĩ lúc đầu cô ta không nói gì cả, nhìn dáng vẻ chắc chắn cũng muốn bán cho chị rồi, kết quả sau khi cô ta biến mất một chuyến, lúc trở về lập tức thay đổi thái độ.”
Trong lòng Tô Nguyệt cũng nghi hoặc, nhưng cô lại không rõ nguyên nhân vì sao, mắt thấy cả hai người đều không mua được, cô cũng không còn hy vọng gì nữa, đành phải nói: “Chị Mã, nếu không mua được thì thôi, em lại chờ một khoảng thời gian nữa xem sao, coi lần sau Cung Tiêu Xã về hàng có thể mua một chiếc hay không.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây