Thập Niên 70: Vượng Phu Sinh Hoạt

Chương 262:

Chương Trước Chương Tiếp

Còn có nơi gọi nó là bánh chẻo, dù sao nó có rất nhiều tên gọi, cho nên rất nhiều người cũng không biết nên gọi nó là gì mới chính xác. Có điều với Tô Nguyệt, tên là gì cũng không quan trọng, chỉ cần ăn ngon là được.

Nghe xong lời giải thích của Tô Nguyệt, Hàn Ái Quốc đã hiểu. Anh chỉ cảm thấy nền ẩm thực của Trung Hoa thực sự rất bác đại tinh thâm, cũng không phải một người thô ráp như anh có thể hiểu hết được, mà cũng chẳng sao, chỉ cần là món vợ anh làm ra nhất định anh sẽ ăn.

Anh mang hai chén hoành thánh vẫn còn nóng hổi mang ra bàn, chờ Tô Nguyệt cầm đũa lên, lúc này anh mới cúi đầu, cực kỳ hăng say bắt đầu thưởng thức mỹ vị trên bàn.

Kỳ thật không ai hay biết, khoảng thời gian anh chờ mong nhất trong ngày chính là một khắc khi huấn luyện kết thúc và chuẩn bị về nhà kia, bởi vì trong nhà còn có một cô vợ nhỏ đang chờ anh trở về, cô sẽ nấu những món ăn thật ngon cùng chờ anh, cuộc sống hiện nay đúng là thứ mà trước kia anh chưa bao giờ dám tưởng tượng ra.

Từ khi quen với những món ăn của Tô Nguyệt, bây giờ những món ăn do anh tự tay nấu, hoặc là những bữa cơm trên căng tin quân đội bỗng nhiên trở thành những thứ nhạt nhẽo vô vị. Nhưng buổi sáng anh thức dậy sớm hơn, cho nên chỉ có thể tạm thời đối phó nấu chút gì đó ăn, giữa trưa cũng không được về ăn, phải ăn những món chẳng ngon lành gì trong căn tin, chính vì vậy trong lòng anh chỉ mong ngóng tới buổi chiều để được về nhà ăn cơm vợ nấu. Cùng bởi nguyên nhân này, anh mới trở thành người về nhà nhanh nhất, cũng như người nôn nóng muốn trở về nhà nhất. Chỉ cần tới thời gian trở về, nhất định anh sẽ háo hức giống như một đứa trẻ, hiện giờ khi anh tự mình ngẫm lại cũng cảm thấy buồn cười.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 26%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)