Từ Xán gật gật đầu, cô ấy kê cho Tô Nguyệt một đơn thuốc rồi tự mình đi lấy dược liệu, sau đó lại hỏi: “Em thực sự cần gấp bốn loại dược liệu kia sao? Trước kia ông ngoại nhà chị chính là thầy thuốc trung y. Hiện giờ ông vẫn còn một hiệu thuốc, bên trong cất chứa rất nhiều dược liệu. Hơn nữa ông ngoại nhà chị cực kỳ thích lên núi hái thuốc, nói không chừng ở chỗ ông sẽ có những dược liệu em cần. Nếu không để chị giúp em hỏi một chút xem sao nhé?”
“Nếu được vậy thì tốt quá rồi.” Tô Nguyệt nghe vậy quả thực vui mừng tới rối tinh rối mù, vận khí của cô đúng là không tồi.
Nếu hôm nay không gặp được hai mẹ con Từ Xán, phỏng chừng cô muốn gom đủ toàn bộ chỗ dược liệu này sẽ tốn không ít công sức.
Tô Nguyệt mang theo bảy loại dược liệu kia trở về nhà, còn bốn loại dược liệu khác cũng chỉ có thể từ từ chờ tin tức bên phía Từ Xán. Chẳng qua, cô cực kỳ may mắn vì ba ngày sau Từ Xán đã tìm tới tận nhà, còn mang theo cả bốn túi dược liệu cho cô.
“Bên nhà ông ngoại của chị vừa lúc có bốn loại dược liệu này, chị lập tức cầm một chút qua đây cho em đấy.” Từ Xán nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây