Đoàn trưởng Vu- chồng của Từ Xán không chỉ đơn giản là đoàn trưởng, xuất thân nhà hắn cũng cực kỳ lợi hại, tất cả đều là quan lớn trong quân đội.
Người bình thường muốn nịnh bợ đều nịnh bợ cũng không được. Huống chi một thôn nữ như Tô Nguyệt, lại chỉ là vợ một doanh trưởng nho nhỏ, dựa vào cái gì mà muốn nịnh bợ người ta? Cô tưởng người ta sẽ thèm liếc mắt nhìn cô chắc?
Tô Nguyệt căn bản không biết những người khác đang nghĩ những gì, suốt cả đoạn đường này cô trò chuyện với Từ Xán thật sự rất vui vẻ, hai người tán gẫu từ trời nam đến đất bắc, nghĩ tới chuyện gì là kể cho nhau chuyện đó, nhưng bất cứ chủ đề nào đều cực kỳ thú vị, cứ như vậy, thoáng một cái xe đã tới công xã.
Mãi cho đến lúc sắp xuống xe, hai người vẫn có cảm giác nói chưa đã ghiền. Đặc biệt là Từ Xán, vất vả lắm cô ấy mới tìm được một người nói chuyện hợp gu như Tô Nguyệt.
Cô thích những đồ vật nhỏ nhặt riêng tư, ví dụ như đồ trang điểm này, ví dụ như mấy món chăm sóc da này, ví dụ như chăm sóc hoa này, ví dụ như âm nhạc nữa, nhưng những người bên cạnh cô chẳng ai hiểu biết gì về mấy thứ đó, chỉ có một mình cô nói chuyện, cực kỳ tẻ nhạt. Ngay cả lão Vu nhà cô ấy cũng mù tịt về mấy chủ đề này, khiến cho cô ấy cực kỳ buồn bực.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây