Tô Nguyệt cũng học bộ dáng nhướng mày của anh, cô bướng bỉnh nói: “Khinh thường em sao, chỉ một chén tất nhiên là em uống được rồi.”
Trước kia cô cũng có thể uống hai ly rượu vang đỏ. Với lại thi thoảng uống một chút rượu cũng có lợi cho sức khoẻ mà, cô dĩ nhiên là uống được.
Hàn Ái Quốc nở nụ cười, nhưng anh chỉ đổ cho cô nửa ly rồi nói: “Được, vậy cho em say một trận.”
Tô Nguyệt lập tức cười lấy lòng: “Cảm ơn đồng chí Hàn Ái Quốc…”
Sau khi cười hì hì bưng chén rượu lên, đầu tiên cô hướng về bà Hàn kính một ly: “Mẹ, chúc mẹ luôn luôn nở nụ cười, thanh xuân vĩnh trú.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây