Bọn nhỏ ngủ rồi, mấy người lớn đã lăn lộn cả một ngày, cũng đi rửa chân tay rồi đi ngủ luôn.
Nhưng Tô Nguyệt còn chưa buồn ngủ, cô châm ngọn đèn dầu hoả lên rồi ngồi dưới ánh đèn mà đan áo lông.
Trời càng ngày càng lạnh, trên người Hàn Ái Quốc chỉ có một cái áo khoác quân đội chống lạnh, bên trong cũng không có cái áo lông nào, một cái áo lông duy nhất thì tay đã nứt cả rồi, đằng sau còn rách một lỗ to, nhưng anh chẳng để ý gì, cứ mặc như không có chuyện gì xảy ra.
Chuyện đó lại khiến cho Tô Nguyệt đau lòng. Cô lập tức đi Cung Tiêu Xã mua mấy cân len sợi, lại mua que đan, tính toán đan cho anh một cái áo.
Có điều từ bé tới lớn cô toàn đi mua áo len đan sẵn, căn bản chưa từng đan bao giờ, vì vậy cô đành phải nhờ Hà Hoa dạy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây