Hàn Ái Dân nghe Tô Nguyệt nói vậy liền ngây dại: “A? Chị muốn dạy em học chữ? Còn trực tiếp nhảy lên lớp năm ư?”
Hàn Ái Quốc nghe xong lại gật gật đầu: “Biết chữ là chuyện cực kỳ cần thiết, chẳng lẽ em muốn làm kẻ thất học mãi sao?”
Hàn Ái Dân gãi gãi đầu: “Nhưng em có thể… có thể học giỏi không?”
Thực ra cậu nhóc cũng không hề muốn bị thất học, chỉ lo lắng không biết mình có học được hay không mà thôi.
Tô Nguyệt lập tức cổ vũ: “Biết chữ kỳ thực rất đơn giản, chỉ cần em nghiêm túc học hành, chắc chắn không thành vấn đề.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây